mỗi ngày nhất định phải hôn một cái
Mô Tả Sản Phẩm. Vệ Ngôn Tử là một idol hạng ba, nhưng vì diễn xuất kém nên thường xuyên bị cư dân mạng nhạo báng. Cố Y Lương là đối thủ của Vệ Ngôn Tử, vừa đẹp trai lại vừa có tài năng, hai người thường xuyên bị đem ra so sánh, khiến Vệ Ngôn Tử lại càng bị
Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái audio, Mới Cập Nhật: Chương 0050 , Thể loại : vườn trường, mối tình đầu,Edit: Động Bàng Geii,Nội dung nhãn: tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, thanh thuỷ ngọt văn ( edit: có tí nước thịt),Tìm tòi mấu
HACK 30 điểm câu biểu đồ 53 TOPIK 쓰기. Một bài viết câu 53 dạng thi mới nhất gồm có bố cục chính thường là câu mở đầu khái quát + phân tích biểu đồ + giải thích kết quả điều tra. Cùng xem công thức chi tiết như sau: 1. Khái quát bài khảo sát (câu đầu tiên) 조사
Edit: Động Bàng Geii ..o0o.. Giọt nước bắn tới trên mặt Chu Tử Chu. “Cậu làm gì vậy hả, đừng nghịch nước nữa.” Chu Tử Chu lau đi mấy giọt nước bị Kiều Lưu vẩy tới, tuy rằng nước là nước lạnh, thế nhưng cậu chẳng hiểu tại sao lại cảm thấy giọt nước lưu […]
Nụ hôn cổ. Nụ hôn này dành cho các cặp đôi đã thực sự rất thân mật. Nếu chàng hôn lên cổ bạn, chàng muốn bạn biết rằng chàng cảm thấy thật tuyệt khi được ở cùng bạn, và chàng thực sự muốn bạn. 8. Nụ hôn Eskimo. Với kiểu hôn này, thay vì dùng môi, bạn hãy
Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái. Đề Cử. Đọc Truyện (2) 5.92 /10 trên tổng số 12 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương.
7. Đối tác đáng ngờ. Sức hút mạnh mẽ của bộ phim “Đối tác đáng ngờ” do hai diễn viên thực lực là Ji Chang Wook và Nam Ji Hyun đóng vai chính đã tạo nên cơn sốt ngay tại thời điểm phát sóng. Lượng rating cả bộ phim khá cao vượt mặt cả “Mặt nạ quân chủ” của
Nếu bạn đang tìm kiếm một truyện hài hước nhẹ nhàng nhưng nội dung vẫn đủ độc đáo hấp dẫn thì "Mỗi ngày nhất định phải hôn một cái" của tác giả Quân Mai Tuyền Hạ có lẽ là một sự lựa chọn không tồi. Kiều Lưu là một thiếu gia nhà giàu, lúc nhỏ từng bị
nombbenfiring1984. Chương 41 Edit Động Bàng Geii ..o0o.. Năm mới không tiếng động trôi qua, một cái chớp mắt, tấm lịch treo tường đã được mở sang trang mới. Tết âm lịch vẫn còn một đoạn thời gian nữa mới tới, nhưng mùa xuân đã lặng yên tràn khắp bốn bể. Hiện tại cũng đã tới kì thi cuối kì, hoạt động cũng giảm dần, học sinh tới lớp cũng đông hơn rất nhiều. Kiều Lưu muốn làm bài kiểm tra, cho nên bắt buộc phải ở lại bệnh viện theo dõi thêm hai ngày nữa. Không có y ở trong phòng, đêm tới Lâm Lương liền lớn gan nấu cháo điện thoại cả đêm với người yêu, Chu Tử Chu ngủ không được, cả đêm đều trợn tròn mắt, đếm ngày Kiều Lưu xuất viện. Cậu vẫn ngủ quay đầu về phía Kiều Lưu, có một số việc một khi đã nuôi thành thói quen, sẽ rất khó sửa lại. Ngày mai cậu không có tiết, buổi sáng thu dọn một chút, liền định bụng tới bệnh viện thăm Kiều Lưu. Lâm Hoắc Nhiên cũng rãnh rỗi không có gì làm, vì vậy đến phòng của bọn họ tìm cậu, cùng tới bệnh viện thăm người. Còn chưa tới phòng bệnh của Kiều Lưu, liền nhìn thấy y tá nâng khay đi vào. Chu Tử Chu đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, hỏi "Đúng rồi, không phải trước khi học quốc phòng đều phải kiểm tra sức khoẻ à? Lúc đó cậu và Kiều Lưu kiểm tra chung sao?" Lâm Hoắc Nhiên buồn bực đánh giá hai bên bệnh viện, nói "Đúng là kiểm tra chung với nhau, nhưng cái tên kia bị gì ấy, kiểm tra được một nửa, bỗng nhiên bị gọi tới căn phòng khác, hơn nữa chỉ gọi mỗi cậu ta." Chu Tử Chu gật đầu, lại nghe thấy Lâm Hoắc Nhiên nói tiếp "Bất quá cậu không biết đâu, lúc lấy máu của cậu ta ấy, nửa ngày cắm vào hai, ba lần cũng lấy không được cái gì, cậu ta đều sắp phun lửa." Chu Tử Chu nói "Chuyện này thỉnh thoảng cũng sẽ xảy ra mà, hẳn là do huyết áp tương đối thấp đi." Hơn nữa Kiều Lưu còn có thói quen không ăn sáng. Chu Tử Chu nghĩ rằng, bắt đầu từ bây giờ, cậu sẽ bắt Kiều Lưu phải ăn mỗi buổi sáng, nhất định phải nuôi y cho thật tốt. Lâm Hoắc Nhiên nhìn Chu Tử Chu một cái, cười hì hì nói "Nghe nói những người khó lấy máu, thể xốp niêu đạo[1] cũng dường như rất khó cương đó, ha ha ha ha." [1] thể xốp niêu đạo = corpus cavernosum penis. Cái này nhạy cảm ai rảnh lên search nha =v= Chu Tử Chu kéo cặp mình một cái "..." Lâm Hoắc Nhiên đang tràn đầy hứng khởi mà kể chuyện cười, còn chờ Chu Tử Chu hùa theo cười ha ha, kết quả lại thấy khuôn mặt khờ dại của Chu Tử Chu, nhất thời cũng "..." Hình như hắn sai rồi, nói chuyện này với một tên khờ dại như vậy thật chẳng có cảm giác thành tựu tí nào. Cửa phòng mở ra. Vừa nhìn thấy y tá đang tiêm cho Kiều Lưu, Kiều Lưu thoạt nhìn có chút không cao hứng, tầm mắt quan sát từ trên xuống dưới Chu Tử Chu một cái, lại cho Lâm Hoắc Nhiên một cái liếc mắt "Hai người ở bên ngoài nói cái gì mà xôm vậy, tôi còn có thể nghe thấy tiếng cười của hai người các cậu nữa đó."
Edit Động Bàng Geii..o0o..Mới rạng sáng bà nội Chu Tử Chu đã thức dậy. Bà phải vất vả lắm mới nhìn thấy đứa cháu duy nhất nhà mình về nhà một chuyến, cực kì cao hứng, sáng sớm đã đem hành lý rơi ở trong ruộng giặt sạch sẽ, phơi ở trong sân, sau đó đi cho gà ăn rồi làm bánh bà có chút lãng, cũng không phát hiện bản thân phát ra tiếng động lớn, khiến Chu Tử Chu cùng Kiều Lưu lập tức tỉnh Tử Chu từ hõm vai của Kiều Lưu ngẩng đầu lên, đầu tiên là mờ mịt cả ngày, lập tức nghe thấy tiếng bà nội ở bên ngoài gọi “Tiểu Chu, mau dậy đi, lại đây lặt rau giúp bà, sau đó chuẩn bị một buổi trưa thịnh soạn mời bạn của con.”Chu Tử Chu kinh ngạc một hồi, chỉ lo bà nội đẩy cửa đi vào, nhanh chóng từ trên giường nhảy dựng lên, nhặt lấy quần áo ở phía cuối giường của mình vội vã mặc Lưu ngáp một cái, lúc này mới mở mắt ra, Chu Tử Chu đã vội vã mở va – ly ra, tìm quần áo cho Kiều Lưu, ném tới bên giường, nói “Hôm nay mặc nhiều một chút, bên ngoài lạnh lắm, hơn nữa chỗ này cũng không có điều hoà, à đúng rồi, khăn quàng cổ cũng nhớ quàng đó.”Kiều Lưu từ trong ổ chăn duỗi tay ra, có chút lạnh mà co rụt trở về, hàm hồ nói “Quả thật là rất lạnh.”“Nếu không cậu ngủ thêm một lát đi, đợi bà nội tôi làm xong bữa sáng, tôi liền gọi cậu.” Chu Tử Chu đã ba chân bốn cẳng mặc xong quần áo, hiện tại là đang khoác thêm áo lông.“Không cần, ngày đầu tới nhà đã ngủ nướng, lỡ đâu lưu lại ấn tượng xấu cho bà cậu thì sao.” Kiều Lưu nói, từ trong chăn chui ra, mái tóc rối bời ngồi ở bên giường, cầm lấy áo lông giúp Chu Tử Chu mặc vào.“Mặc kệ tôi, đừng để bản thân cậu bị cảm là tốt rồi.” Chu Tử Chu chui đầu ra khỏi áo lông, sau đó kéo hai cái, chỉnh lại tốt quần áo. Cậu nhìn Kiều Lưu đang để trần nửa người ngồi ở trên giường, thật sự không nhịn được, đem chăn trùm lên, gói kín Kiều Lưu lại tới mức không có một khe hở, sau đó lại nhấn bả vai y xuống để y nằm xuống ngủ lần nữa.“Ngủ thêm mười phút nữa đi, Kiều Lưu, không sao đâu, bà nội tôi không phải là người hay để ý như vậy, bà ấy rất thích cậu, chỉ muốn cậu được ăn no ngủ đủ thôi.” Chu Tử Chu nói, sau đó lấy quần dài và áo khoác của Kiều Lưu để vào trong chăn cho ấm, nói “Trước cứ để đồ ở trong chăn cho ấm một chút, sau đó mặc vào cũng không sợ lạnh nữa.”Kiều Lưu nằm xuống, ngón tay duỗi ra vén vén chăn lên, nhìn Chu Tử Chu, nở nụ cười “Cậu thật biết quan tâm nhỉ.”Chu Tử Chu được khen liền xấu hổ, lại nhét góc chăn lại cho Kiều Lưu, sau đó mới cầm theo áo khoác ra Lưu ở phía sau nhắc nhở “Đừng quên cơm trứng của tôi đó.”Chu Tử Chu có chút dở khóc dở cười “Biết rồi biết rồi.” Nếu biết Kiều Lưu nhớ dai như vậy, tối hôm qua cậu đã không thuận miệng nói như thế, trên thực tế, cậu không biết làm cơm, làm cơm chiên trứng thật sự rất khó ăn. Thật không biết sau khi Kiều Lưu ăn rồi, có hối hận hay không lâu lắm, Kiều Lưu đã thức dậy. Ba người đi tới trong sân, dưới ánh mặt trời mùa đông, ăn xong bánh bao cùng cháo trắng, Kiều Lưu cảm thấy những thứ này ăn rất ngon, ăn tận ba chén cháo, sau đó chùi miệng, nhưng vẫn còn cảm thấy chưa nội có lẽ rất vui, vẫn luôn khen Kiều Lưu có thể ăn được là phúc. Kiều Lưu nháy mắt với Chu Tử Chu, ra hiệu cậu đem những thứ mà y mang tới đưa vào phòng cho bà nội, chờ tới lúc chuẩn bị đi lại nói cho bà nội cách sử dụng. Nếu không bây giờ mà lấy ra, bà nội nhất định sẽ không nhận. Lúc đó rời đi, bà nội nếu không nhận, cũng không còn cách nào sáng xong, bà nội đi rửa chén, Kiều Lưu cũng đi qua, đứng ở bên cạnh phụ Tử Chu ở bên này lau bàn, vừa thấy Kiều Lưu đang giúp rửa chén, vội vã bỏ khăn xuống đi tới, vươn tay ra cầm lấy chén trên tay y nói “Để tôi cho, cậu đi nghỉ đi.”“Chỉ một chút thôi, không có sao đâu.” Kiều Lưu Tử Chu không yên lòng, đem phích nước ấm xách tới, đổ vào trong bồn nói “Nếu cậu muốn rửa thì dùng nước ấm mà rửa.”“Quan tâm tôi quá vậy.” Kiều Lưu nhếch đôi môi lên nở nụ cười, sau đó dùng nước ấm rửa chén, còn chưa rửa tới một nửa, Chu Tử Chu đứng bên cạnh đã không nhịn được cướp lấy chén của y, nói “Hay là cứ để tôi đi, cậu cứ ngồi đó, trên chân còn bị thương, mà cứ cố tỏ vẻ ra để làm chi kia chứ.”Chu Tử Chu nhỏ giọng mắng Kiều Lưu không hề tức giận chút nào, thậm chí khoé miệng còn nhếch lên, đưa tay ra véo eo Chu Tử Chu một cái, sau đó cà nhắc ngồi xuống ghế đối nội rửa xong, đẩy mắt kiếng lão của mình, nhìn hai bọn họ, cười tới nếp nhăn cũng giãn ra, bà nghiêng đầu sang chỗ khác, nhỏ giọng nói với Kiều Lưu “Tiểu Chu nhà bà có phải rất tốt hay không.”Kiều Lưu đang chống cằm nhìn Chu Tử Chu xắn tay áo rửa chén, nghe thấy câu này, cũng không biết xấu hổ, đỏ mặt gật đầu phụ nội liền kiêu ngạo nói “Từ nhỏ nó đã tốt như thế rồi, hơn nữa còn rất biết chăm sóc người khác, bất cứ là bạn bè của nó hay là đối tượng của nó đi nữa, tuyệt đối không để cho đối phương chịu thiệt.”Kiều Lưu nhìn Chu Tử Chu, cũng đáp “Quả thật là như vậy.”Bà nội cười, Chu Tử Chu ở đối diện nghe thấy cuộc đối thoại này, lỗ tai đều nóng lên, thật sự không nhịn được mà quay đầu lại nhìn hai người một cái, nói với bà nội “Bà nội, bà nhìn kỹ một chút, người ta là con trai đó, là bạn của con mang về, đừng cứ rao bán con khắp nơi như vậy.”Bà nội “Ồ” một tiếng, đẩy mắt kiếng, tỉ mỉ nhìn Kiều Lưu, vẫn là càng nhìn càng thích. Coi như là bạn đi nữa, có thể che chở Chu Tử Chu nhà bà dưới móng vuốt của con ngao kia, cũng tuyệt đối là người bạn mà Chu Tử Chu đáng giá giao cả đời =. Huống chi, tuy rằng Chu Tử Chu và Kiều Lưu không nói, thế nhưng bà cũng không phải là già tới hồ đồ, cũng biết Kiều Lưu mang tới không biết bao nhiêu là đồ vật, tất cả đều là cho bà. Đứa nhỏ này có tâm tư như vậy, thật sự là một người rất thiện đi tới, kéo một cái ghế khác ngồi bên cạnh Kiều Lưu, cầm lấy tay Kiều Lưu dặn dò nói “Tiểu Chu nhà bà chưa từng mang bạn bè về nhà cả, lúc còn bé từng dẫn về một lần, còn cùng đứa nhỏ kia đánh nhau một trận. Nó tuy dễ tính, nhưng lại rất bướng bỉnh, mặc dù biết chăm sóc người khác, nhưng lại không biết cách nói chuyện, sau này nó mà chọc con mất vui, cứ gọi cho bà, bà lập tức chạy tới mắng nó giúp con. Mặc kệ là thế nào đi nữa, con cũng phải nhớ bao dung nó nha, là bạn tốt cả đời.”Kiều Lưu có thể cảm thấy bàn tay bà nội Chu Tử Chu có rất nhiều nếp nhăn, là một bàn tay trải qua rất nhiều gian khổ. Y thật cẩn thận mà gật đầu nói “Dạ bà cứ yên tâm, chuyện của Chu Tử Chu cũng chính là chuyện của con.”Chu Tử Chu đang rửa chén, nghe trộm một già một trẻ nói chuyện, đột nhiên cảm thấy sống mũi có chút chua sót. Loại cảm giác này tựa như ngoại trừ bà nội, rốt cuộc cũng đã có người thứ hai sát nhập vào sinh mệnh của cơm trưa xong, bà nội Chu theo thường lệ qua nhà dì bán trứng ở làng bên cạnh tán dóc. Đạp chiếc xe đi được một đoạn, lại đột nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu dặn dò Chu Tử Chu “Ngày hôm qua trưởng thôn đã giúp chúng ta một chuyện lớn, mấy ngày nay con gái ông ấy cũng được nghỉ, muốn lên nhà sách ở trên trấn, ông ấy không có thời gian đưa đi, lát nữa con đạp xe qua đó đưa người ta đi nha.”Chu Tử Chu đáp một tiếng, ngồi chồm hỗm ở trong sân, chiếc xe đạp kia là được mua lại, đã rất lâu không đụng tới, cũng sắp sửa bị rỉ lâu lắm, con gái trưởng thôn đã đi tới, mặc áo bông ở bên ngoài cũng không có vẻ mập mạp lắm, mà lại cực kì thanh tú. Cô ở trong sân gọi một tiếng “Anh Tử Chu”, sau đó yên lặng đợi trong chốc lát. Cô nhìn thấy Kiều Lưu, rất muốn hỏi xem có phải là bạn học của Chu Tử Chu dẫn về nhà hay không, nhưng lại không có tiện hỏi, cúi đầu nhìn mặt đất, có chút đỏ Tử Chu ngẩng đàu lên cười với cô, nói “Xe của anh còn chưa có sửa xong, em chờ chút đi, không có việc gấp chứ.”Cô bé vội vàng nói “Không có không có.”Kiều Lưu ngồi ở bên cạnh, chống cằm, như có như không mà ngáp một chần chờ vài giây, cảm thấy bầu không khí trong sân có chút kỳ quái, liền nói “Vậy anh Tử Chu, hay là em về nhà chờ nha, sau đó anh sửa xong rồi, lại tới gọi em một tiếng.”Chu Tử Chu gật đầu nói “Được.”Kiều Lưu nhìn cô rời đi, đột nhiên gõ lạch cạch lên bàn. Nhưng Chu Tử Chu chỉ lo chuyên tâm sửa xe, không hề nghe thấy. Kiều Lưu nhìn Chu Tử Chu nửa ngày không chú ý tới mình, bỗng nhiên đứng lên, cà nhắc nhảy qua, ôm lấy phía sau lưng của Chu Tử Tử Chu sợ hết hồn, theo bản năng muốn đứng lên, nhưng phản ứng lại rồi, lại vội vàng ngồi xuống, sợ làm Kiều Lưu bị vươn tay ra phía sau, ôm lấy đầu gối Kiều Lưu, sợ y ngã Lưu che lại tầm mắt của Chu Tử Chu, nói “Anh Tử Chu, ha, còn anh Tử Chu kia đấy, Chu Tử Chu cậu mau mà cưỡi xe đạp tới chở người ta đi, thật là lãng mạng mà, đừng để người ta đợi lâu.”Chu Tử Chu ngửi thấy mùi dấm chua, liền không nhịn được bật cười, nhẹ nhàng gỡ tay Kiều Lưu ra, nói “Kiều Lưu, cậu đang ghen à?”Kiều Lưu thu tay về, đẩy Chu Tử Chu một cái, nói “Không ghen, cậu đừng có coi thường tôi quá, chút chuyện cỏn con này, làm sao có thể khiến tôi ghen được chứ?”Chu Tử Chu đem dây xích luồn vào bánh xe, một vòng lại một vòng, nghe thấy Kiều Lưu nói, chỉ cười không nói câu Lưu cúi đầu nhìn gò má Chu Tử Chu, cố gắng không để mùi vị dấm chua lan tràn rõ ràng như vậy, y banh chặt mặt mình, làm như hờ hững hỏi “Đúng rồi, cô ta còn rất xinh, hai người là thanh mai trúc mã à?”Chu Tử Chu nói “Cũng không được tính là như vậy, trước kia trưởng thôn không có ở sát bên nhà tôi, tôi khi đó còn chưa gặp qua em ấy, sau này ông ấy mới chuyển tới, lúc này tôi mới gặp mặt em ấy. Hơn nữa em ấy còn nhỏ hơn tôi một tuổi, không cùng một lớp cũng không thường xuyên thấy nhau ở trường học.”“Vậy sao cô ta còn gọi cậu là anh Tử Chu?” Kiều Lưu kéo dài ba chữ cuối, chân mày cau lại, bỗng nhiên cảnh giác nhớ tới, hỏi “Vậy cậu gọi cô ta là gì, em X sao?”“Đây chỉ là cách xưng hô thôi, Kiều Lưu, ở nông thôn này đều gọi như thế cả, tựa như ——” Chu Tử Chu gãi đầu, cúi đầu vắt đinh ốc, hơi ngượng ngùng nói “Tựa như cậu lớn hơn tôi hai tháng, tôi cũng có thể gọi cậu là anh Lưu, nhưng nếu cậu nhỏ hơn tôi, tôi liền gọi cậu là Tiểu Lưu.”Trái một tiếng “Anh Lưu”, phải một tiếng “Tiểu Lưu”, ở trong lỗ tai Kiều Lưu mà oanh tạc bùm một nhiên Kiều Lưu giống như là quả khinh khí cầu mà phình lên, mặt đỏ tới không nói nên lời. Y dùng mũi chân đá vào mông Chu Tử Chu, cố ý gây sự nói “Vậy tôi mặc kệ cậu đó, lát nữa chở cô ta đi nhà sách, liền nghĩ cách cho tôi theo, hai người đơn độc ở với nhau, dù là không có gì, tôi cũng rất khó chịu.”“Ghen thật sao? Tức giận à?” Chu Tử Chu cười, quay đầu lại nhìn Kiều Lưu cúi đầu nhìn chằm chằm cậu, buồn bực nói “Tôi giận cậu đó cái đồ quỷ chết tiệt ——”Lời còn chưa nói xong, Chu Tử Chu đã đứng lên, nghiêng đầu tới, giang cánh tay ra nói “Nếu cậu nói cậu giận, tôi liền ôm cậu một cái, cậu đừng giận nữa được không.”Kiều Lưu nhìn chằm chằm Chu Tử Chu, tim đập bịch bịch, một chân y co lên, tư thế cực kì buồn cười, toàn thân y đều cứng ngắc, phảng phất một giây sau có thể ôm Chu Tử Chu bất cứ lúc nào. Hầu kết y động đậy một chút, bên tai đều đỏ như muốn nhỏ máu, giận hờn nói “Không thèm, tôi không giận, ôm cái gì mà ôm.”Chu Tử Chu tới gần một bước, nhỏ giọng nói “Tới đi, ôm một cái thôi,…”Kiều Lưu lườm cậu, nói “Đủ rồi, chả biết là bị cái gì, một lời không hợp liền ôm ôm ấp ấp.” Vừa nói xong khoé miệng còn kéo lên, lập tức cà nhắc nhào tới ôm Chu Tử Chu vào lồng ngực, dùng sức ôm lấy Chu Tử Chu một cái, lại hung hăng hôn cái bẹp lên mặt Chu Tử Tử Chu nói “Hình như dính chút nước thì phải.”Kiều Lưu trừng cậu “Cậu có ý gì? Cậu dám ghét bỏ?”Chu Tử Chu nói “Đâu có, nào dám.”Chu Tử Chu suy nghĩ một hồi nói “Nếu không cậu ngồi ở phía trước đi, tôi khí lực lớn, hoàn toàn có thể chở hai người.”Trong lòng Kiều Lưu có chút đau lòng Chu Tử Chu phải chở hai người, khẳng định là rất mệt, ngoài miệng lại nói “Ngồi cái em gái cậu, mất mặt chết, tôi không đi.”Chu Tử Chu sửa xe xong rồi, liền tới nhà của trưởng thôn, gọi con gái ông ấy ra, sau đó đưa cô đi nhà sách. Bất quá nhờ cái ôm vừa rồi, Kiều Lưu liền trở nên an phận, đàng hoàng ngồi ở trong sân, tai đỏ đọc truyện, không ồn ào muốn tới nhà sách nữa. Vì thế Chu Tử Chu rất thuận lợi mà đưa con gái trưởng thôn tới nhà cô chọn xong sách, liền đưa cô về bộ hành trình không vượt quá nửa tiếng đồng hồ. Bởi vì điện thoại trong túi không ngừng rung lên, người nào đó cứ liên tục gửi một tin lại một tin mắt cá chân Kiều Lưu bị thương, cũng không thể đi lại nhiều, cho nên mấy ngày kế tiếp, Chu Tử Chu đều đạp xe đạp, để y ngồi ở đằng sau, hai người đi tới đập chứa nước rồi tới cánh rừng mai. Ở nông thôn không có những toà nhà cao tầng như thành phố, cũng không có xô bồ như nơi đó, được cái là yên tĩnh và vô cùng sạch Tử Chu thật ra không hề nói, vì muốn mấy ngày sau có thể đạp xe chở Kiều Lưu đi chơi, cho nên cậu mới tận lực sửa tốt chiếc xe đạp nông thôn mấy ngày, Kiều Lưu với bà nội càng lúc càng thân hơn. Thế nhưng mắt cá chân của Kiều Lưu vẫn chưa có hoàn toàn khôi phục, khẳng định là không thể ở lại lâu hơn nữa mà phải nhanh chóng trở về thành phố kiểm tra. Hơn nữa trước kì nghỉ đông còn phải thi cử thêm một lần, lúc đó bọn họ phải ở trường, nếu không điểm số liền thế chừng mấy ngày, tết xuân gần tới, Kiều Lưu liền mua hai tấm vé máy bay, cùng Chu Tử Chu bay trở nông thôn hơn nửa tháng, mắt cá chân cũng gần như khỏi hẳn, ít nhất lúc bước đi cũng không có vấn đề gì. Bất quá vẫn còn Chu Tử Chu ở bên cạnh, tận lực dìu y, chỉ sợ y xảy ra chuyện gì ngoài ý máy bay rồi, người của Kiều gia liền chạy tới, muốn đón hai người về Tử Chu căn bản không nghĩ tới sẽ đi tới Kiều gia như vậy, cậu vốn cho rằng sau khi xuống máy bay, trước sẽ về trường học một chuyến. Nhưng ngẫm lại cũng đúng, Kiều Lưu bị chó cắn, gia đình y nhất định phải mang người trở về đi kiểm tra vết thương có đáng ngại hay không. Chỉ là ——Chu Tử Chu phát hiện hai tay mình hoàn toàn trống trơn mà đi tới Kiều ngồi trên xe, có chút sốt Lưu tựa lưng vào ghế, nghiêng đầu nhìn Chu Tử Chu mất tập trung, không nhịn được vươn tay ra nắm lấy tay cậu, hỏi “Làm sao vậy?”Chu Tử Chu thành thật đáp “Tôi hơi khẩn trương, nếu như, nếu như người nhà cậu không chấp nhận, thì phải làm sao bây giờ?”Kiều Lưu nhíu mày, bắt Chu Tử Chu nhìn mình, nói “Nếu người nhà tôi không đồng ý, không lẽ tôi cũng sẽ không ở bên cậu sao?”Chu Tử Chu lắc đầu một cái nói “Cậu sẽ không.” Cậu đối với Kiều Lưu rất có lòng tin.“Cho nên.” Kiều Lưu cũng cười nói “Nếu bọn họ phản đối, tôi liền tuyên bố phản đối không có hiệu lực, nếu bọn họ nhốt tôi lại, tôi liền nhịn ăn kháng nghị. Nếu bọn họ tàn nhẫn hơn một chút, muốn đánh gãy chân tôi, tôi có bò cũng sẽ bò ra ngoài tìm cậu.”Chu Tử Chu nghe được lời này mí mắt giật giật, không nhịn được siết chặt lấy tay y.“Huống chi ——” Kiều Lưu dán sát tới, ở bên tai Chu Tử Chu nở nụ cười “Cậu có biết không, một tháng trước, tôi đã cùng người trong nhà nói hết chuyện này rồi. Không có ai phản đối cả, Chu Chu, hiện tại cậu là người chiếm quyền chủ đạo, cậu có thể trị hết cho tôi. Bọn họ chỉ sợ cậu chán ghét tôi thì có.”Chu Tử Chu có chút giật tháng trước, không phải đã rất lâu rồi sao, khi đó cậu còn đang do dự, không nhận rõ phương hướng của trái tim, còn chưa dám tỏ Lưu xoa đầu cậu nói “Vì thế, sau này cậu cũng không cần phải uỷ khuất chính mình, dữ lên một xíu, gan lớn hơn một chút nữa, bất chấp mọi thứ, nếu bọn họ có chỗ nào không tốt, cậu liền phủi mông bỏ đi, nói cho bọn họ biết, ông đây không hầu hạ con trai của mấy người nữa.”
Thể loại vườn trường, mối tình đầuEdit Động Bàng GeiiNội dung nhãn tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, thanh thuỷ ngọt văn edit có tí nước thịtTìm tòi mấu chốt tự diễn viên Chu Tử Chu, Kiều Lưu ┃ Phối hợp diễn Trì Vọng, Chung Lập Hề ┃ cái khác đọc rồi biếtCũng bởi vì Kiều Lưu bị đạo sĩ nói rằng vận mệnh như thế, âm dương bất định, hàn khí tê liệt ngăn trở tâm dương, không có thuốc nào có thể trị, không có cách nào có thể chờ đến khi Kiều Lưu gặp người thích y, bao dung y, mang ấm áp lại cho y, đem y xem như người bình thường chủ động nắm lấy tay y…Nghèo kiết xác giá trị vũ lực level max thụ VS ngạo kiều trung nhị bá đạo hay ngượng ngùng chính hiệu phú nhị đại công.
Đánh giá từ 6 lượt Lâu lắm rồi mới có một bộ truyện đam mỹ dễ thương, hài hước và đáng yêu không thể tả nổi như truyện Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái mà tác giả Quân Mai Tuyền Hạ giới thiệu. Công ngoài cứng trong mềm, miệng thì gắt gỏng nhưng ai bắt nạt thụ là nhào vô ’cắn’’ liền đến bạn cùng phòng còn bảo công bảo vệ thụ như mẹ bảo vệ con. Thụ mang tiếng là giúp công lấy tiền nhưng sự tỉ mỉ, nâng niu dành cho công từ đầu đã vượt quá ’nhiệm vụ’’ rồi. Hai bạn thương nhau ngọt ngào như ướp mật, hiểu lầm chỉ là tình thú và chẳng có gì đáng ánNgay ngày đầu tiên vào đại học, sinh viên nghèo Chu Tử Chu đã gặp phải sinh viên ’đại gia’’ Kiều Lưu – thân cao 1m85 nhưng mang bệnh tim trong người, bề ngoài ngông cuồng, nội tâm lại mỏng manh dễ vỡ. Phải tìm thuật sĩ về chăm sóc và giữ mạng cho đứa cháu đích tôn, nay Kiều gia gặp được Chu Tử Chu thì mừng hơn bắt được vàng, bởi Chu nhà nghèo lớn lên ở vùng địa linh nhân kiệt, có thể thông qua va chạm mà ’độ khí’’ cho người khác. Nhà họ Kiều dụ dỗ Chu Tử Chu ký hợp đồng, mỗi ngày chạm vào Kiều Lưu 10 giây. Khổ nỗi, Chu Tử Chu thực hiện nhiệm vụ mẫn cán quá, làm Kiều thiếu gia hiểu lầm cậu thích mình. May sao, Chu nhà nghèo cũng thật sự phải lòng thiếu gia biệt nữu mất rồi. Danh sách chương truyện Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái Chương 1 - Chương 1 Chương 2 - Chương 2 Chương 3 - Chương 3 Chương 4 - Chương 4 Chương 5 - Chương 5 Chương 6 - Chương 6 Chương 7 - Chương 7 Chương 8 - Chương 8 Chương 9 - Chương 9 Chương 10 - Chương 10 Chương 11 - Chương 11 Chương 12 - Chương 12 Chương 13 - Chương 13 Chương 14 - Chương 14 Chương 15 - Chương 15 Chương 16 - Chương 16 Chương 17 - Chương 17 Chương 18 - Chương 18 Chương 19 - Chương 19 Chương 20 - Chương 20 Chương 21 - Chương 21 Chương 22 - Chương 22 Chương 23 - Chương 23 Chương 24 - Chương 24 Chương 25 - Chương 25 Chương 26 - Chương 26 Chương 27 - Chương 27 Chương 28 - Chương 28 Chương 29 - Chương 29 Chương 30 - Chương 30